in

YUBIKIRI GENMAN VÀ ĐỜI NGƯỜI KỸ NỮ ĐÁNG THƯƠNG, “HỒNG NHAN BẠC PHẬN”

Tên truyện: Lời tự sự của nữ dược sư (Kusuriya no Hitorigoto)

Tác giả: Natsu Hyuuga (日向夏)

Họa sĩ: Megumi Matsuda; Touko Shino

Tình trạng: 42 Chapter (Truyện đã được NXB mua bản quyền)

————————————————————————————————

CẢNH BÁO!!! Đây không phải bài review truyện, mà đơn giản chỉ là cảm nhận của mình về một câu chuyện tình nhỏ trong cả bộ truyện Lời tự sự của nữ dược sư (Kusuriya no Hitorigoto) mà thôi.

————————————————————————————————

Ở thời Edo, Yubikiri Genman là một tục lệ trao móng tay hay lọn tóc cho người thương như lời ước hẹn tình cảm đôi ta sẽ không đổi thay, còn các kỹ nữ ở phố hoa thì cắt ngón tay út trao cho những ông chủ giàu có, người sắp bỏ tiền chuộc rằng trái tim này chỉ thuộc về chàng mà thôi. Nó vừa là tín vật vừa là lời thề của họ.

Lời hứa ngoắc ngón tay út của những nàng kĩ nữ xinh đẹp ấy đã trở thành nguồn cảm hứng nghệ thuật cho tác giả Natsu Hyuuga, để viết nên câu chuyện tình buồn man mác của cha mẹ nữ chính trong “Lời tự sự của nữ dược sư”, La Hán và Phượng Tiên.

Thân phận và sự kết nối giữa hai con người

Phượng Tiên (Hoa Móng Tay) là một loài hoa sang trọng, đẹp rực rỡ, biểu tượng cho tính cách kiên cường của con người.

Phượng Tiên là con gái của một kỹ nữ sinh ra, sở hữu vẻ ngoài kiêu sa, am hiểu về cờ vây lẫn shogi. Nàng là một kỹ nữ cao cấp, không phải tiếp khách đêm, có tiếng ở kinh thành. Nếu không gặp La Hán, có lẽ Phượng Tiên sẽ có một kết thúc tốt đẹp hơn chăng?

Phượng Tiên là người duy nhất mà La Hán có thể nhận diện được gương mặt

La Hán là một quân sư tài giỏi nhưng mắc hội chứng không thể nhận diện được gương mặt của người khác, bị gia đình hắt hủi. Người duy nhất yêu thương gã là thúc thúc. Vì say mê đánh cờ, gã tìm đến phố hoa để thi đấu với mỹ nhân. Từ đó nàng trở thành bạn chơi cờ của gã, mối quan hệ của họ trở nên thân thiết hơn.

Mối lương duyên giữa La Hán Và Phượng Tiên bắt đầu từ ván cờ này

Mối tình ấy liệu sẽ có hồi kết tốt đẹp?

Khi hai người nảy sinh tình cảm với nhau, giá tiền chuộc của Phượng Tiên ngày càng cao, gã không đủ khả năng để chuộc nàng. Nàng đã qua đêm với người thương, cố tình mang thai để “mất giá”, không còn là đóa hoa kiêu hãnh ở kỹ viện. Nào ngờ La Hán phải ra chiến trường, không kịp trở lại đón nàng như lời hẹn trong thư.

Phượng Tiên trở thành kỹ nữ thấp hèn sau khi sinh con, phải qua đêm với khách. Nàng nhiễm bệnh giang mai từ một vị khách, các vết lở loét xuất hiện khắp cơ thể. Căn bệnh khiến nàng trở thành người điên, không còn ý thức và khuôn mặt biến dạng. Trước đó nàng đã cắt ngón tay út gửi cho La Hán. 3 năm sau, La Hán thắng trận trở về, trở thành quan lớn nhưng không có cơ hội chuộc lỗi với nàng.

Phượng Tiên cắt ngón tay, thực hiện tục lệ Yubikiki, một lời hứa phổ biến thời bấy giờ

Mười mấy năm sau, trải qua nhiều biến cố, họ đã tìm thấy nhau. La Hán chuộc nàng, một kỹ nữ quá đát, dung mạo xấu xí (mất mũi) ra khỏi kỹ viện, tổ chức lễ đón rước linh đình cho dù sinh mệnh của Phượng Tiên như ngọn đèn yếu ớt như gió. Chỉ buông tay một lần mà lạc nhau cả đời.

Một cái kết Happy Ending sau bao nhiêu năm xa cách, cuối cùng nàng Phượng Tiên cũng tìm lại được chàng La Hán của mình

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

What do you think?

Cầu cơ

[WHEN MARNIE WAS THERE – Liệu bản thân chúng ta có đang lắng nghe đứa trẻ bên trong mình]