in

Mùa Thiên Đường !…

Mùa của những kẻ lang thang,…

Của ba lô, túi xách, đôi giầy chỉ trực lên đường mà bắt cho kịp những tháng ngày tuổi trẻ, mà ôm cho trọn những khoảnh khắc tuyệt vời trên từng chặng đường đi,…

Là mùa của cái nắng chói chang hòa cùng gió trải dài trên cát, mùa của vị mặn, của những dấu chân quện vào lòng sóng biển mênh mang… Mùa của Hạnh phúc lang thang,… là “Đi cả giờ đồng hồ chỉ để cảm nhận một phút giây, một tích tắc, một cái nháy mắt. Nhưng khi đã muốn khám phá, chẳng ai quan tâm điều ấy nữa, bởi chỉ một giây phút thôi cũng có thể thay đổi cả một cuộc đời”

Nếu đã một lần ngủ đêm trên biển và chợt bị đánh thức bởi tiếng sóng rì rào, tiếng gió biển vi vu, bởi bình minh đỏ rực, le lói một khoảng trời khi rạng sáng hẳn bạn sẽ cảm nhận được tình yêu và nỗi nhớ của những người dân biển xa nhà.

Một thứ cảm giác chỉ có thể tìm thấy ở nơi đó, tại thời điểm đó, và vì một lý do nào đó mà mọi giác quan bỗng trở nên nhạy bén một cách bất thường vậy !.

What do you think?

Cư Dân Phòng Số 302 – Truyện tranh Việt Nam kể về Nhật Bản

27

HÀNH TRÌNH DU LỊCH CỦA TÔI